Núi tuyết Mt Buller: 30 năm ngày trở lại

18 Tháng Chín, 2012 | Úc châu

 

Nguyễn Hồng Anh

 

 

Xe nối đuôi nhau trên đường lên núi, không cần dùng dây xích vì tuyết đã được đẩy vào lề. Hình: N.H.A.

 

Sau 30 năm, tôi trở lại Mt Buller. Lần này không phải cùng với bạn bè –những chàng thanh niên chưa vợ hay độc thân tại chỗ vì vợ còn ở Việt Nam, hay với những người Úc yêu mến người Việt tị nạn— mà đi với vợ, con cái. Lý do: để cả gia đình cùng hưởng trò chơi trượt tuyết khi các núi tuyết ở rặng núi Victorian Alps vẫn còn phủ tuyết dày đặc, khi tôi còn có thể đứng trên đôi ván trượt tuyết.

 

Đây là lần thứ hai tôi đi trượt tuyết, cũng tại Mt Buller. Lần trước, mới tới Úc còn bỡ ngỡ, tôi được một cô giáo và anh bạn người Úc đưa đi chơi cho biết tuyết là cái chi chi, bởi chỉ nghe trong thơ văn hay tranh ảnh. Được những người Úc hiếu khách cho ở một đêm trong nông trại dưới chân núi, ngủ bên lò sưởi đốt củi, ngửi mùi rơm rạ và da ngựa, được cô giáo luôn có nụ cười pha cà phê mời khi vừa mở mắt, rồi được chính cô giáo –một tay trượt tuyết cừ khôi–  dạy và cho ôm eo tập cả tiếng đồng hồ nên trong buổi sáng đã biết trượt ski. Đó là lần trượt tuyết đầu tiên và duy nhất  của tôi. Mấy chục năm rồi không còn gặp lại họ nhưng những hình ảnh của buổi ban đầu trên đất Úc vẫn còn đậm nét trong trí nhớ, đẹp như bức tranh.

 

Rồi khi các con còn bé, như nhiều gia đình khác, chúng tôi đã đem các con đi chơi tuyết ở Lake Mountain, để cho đám nhỏ vọc tuyết. Đó là lần đầu tiên tôi thấy tuyết rơi bởi gặp trời mưa. Quá đẹp nhưng lạnh và ẩm ướt. Do không có kinh nghiệm nên con cái bị ướt như chuột, nước thấm vào giày, cả áo quần, lạnh run rẩy đến độ đứa nhỏ nhất khóc nên từ đó chúng tôi không bao giờ trở lại núi tuyết.

 

Ngày nay, con cái đã lớn, chúng thích đi chơi tuyết, ở lại đêm, rủ cha mẹ cùng đi nhưng chúng tôi phần bận công việc, phần không còn sự đam mê trò chơi hoạt động mạnh như trước, nên đợi đến cuối tuần qua, tôi mới thử đi trượt tuyết một lần nữa, xem sao.

 

Làng Mt Buller nhìn từ bãi đậu xe. Hình: N.H.A.

 

 

Các trung tâm trượt tuyết ở Victoria

 

New South Wales và Victoria là những tiểu bang có nhiều trung tâm trượt tuyết. Ở NSW có Thredbo là địa danh trượt tuyết nổi tiếng hàng đầu của Úc nhưng chính nơi đây vào năm 1997, đất sụt và tuyết chuồi làm 18 người thiệt mạng. Ông Stuart Diver, người bị chôn vùi dưới tuyết 3 ngày mà vẫn còn sống đã trở thành người nổi tiếng trên thế giới với câu chuyện sống sót kỳ lạ của ông.

 

Trong bài viết này, xin giới thiệu với bạn đọc khu trượt tuyết Mr Buller và những khu khác trong tiểu bang Victoria nhân đọc bài viết về các trung tâm trượt tuyết trên báo The Age vào tuần qua.

 

Mùa trượt tuyết đã chính thức chấm dứt vào hôm Thứ Bảy tuần qua (31/8). Chúng ta đang ở những ngày đầu của mùa xuân của nam bán cầu và theo ký giả Andrew Bock, rặng núi Alps ở tiểu bang Victoria hiện đang có một mùa xuân có nhiều tuyết nhất trong vòng 8 năm qua.

 

Khu phố Mt Buller Village trên đường Bourke St (hình trên) đầy người đi trượt tuyết và người đi picnic. Bên cạnh là khách sạn Mt. Buller Chalet (hình dưới).  Hình: N.H.A.

 

 

Mt Hotham trong tuần qua được lớp tuyết rơi phủ thêm 43cm làm cho độ dày lên tới 186cm, là nơi có  nhiều tuyết nhất trong các trung tâm trượt tuyết trong tiểu bang Victoria, và còn được gọi là “thủ đô tuyết” của nước Úc. Nơi đây có 13 đường dây cáp kéo ghế ngồi lên  đỉnh núi để du khách trượt xuống 95 đường dốc của ngọn núi. Những trận mưa lớn cuối tuần khiến tuyết dày thêm 10cm,  làm cho trung tâm này có tuyết phủ nhiều nhất kể từ năm 2004. Và cũng là lần thứ tư trong vòng 20 năm qua mà trung tâm có nhiều tuyết nhất vào những ngày cuối tháng 8.

 

Theo báo The Age, so với lượng người đi chơi tuyết thấp trong năm ngoái, số du khách tại Mt Hotham năm nay tăng 27% và tăng 15% so với mức trung bình của 10 năm vừa qua.

 

Hiện có dịch vụ chuyên chở bằng trực thăng giữa hai trung tâm Mt Hotham và Falls Creek cho nên những người chơi ski và snowboard có thể bay qua lại giữa các thung lũng và đỉnh núi hùng vĩ phủ tuyết trắng ngắm cảnh và để trượt tuyết ở hai trung tâm trong một ngày, vì chỉ mất khoảng 6 phút bay trong khi đi xe hơi phải mất cả tiếng đồng hồ.

 

Falls Creek cách Melbourne khoảng 370 cây số, là nơi xa nhất (mất khoảng 4 đến 5 tiếng lái xe) nhưng cũng là nơi mà người lớn cũng như trẻ con một khi đã tới, đều muốn trở lại (xem bài Kỷ niệm trên núi Falls Creek của Hoàng Như Lan, TVTS số 1378).

 

Tháng 8  ấm áp và khô ráo vào năm ngoái đã khiến những người thích trượt tuyết phải đi chơi ở ngoại quốc (người ta nói Tân Tây Lan là nơi lý tưởng để trượt tuyết bởi núi có nhiều tuyết và cảnh rất đẹp) nhưng mùa đông năm nay lại khác. Những đợt tuyết rơi chậm trong mùa này sẽ thu hút thêm du khách trước khi các trường nghỉ học kỳ trong tháng 9 này và những người hâm mộ trượt tuyết sẽ hưởng lợi do tiền thuê chỗ trọ cũng như vé đi xe giây cáp kéo sẽ giảm.

 

Cảnh một đường dây cáp nhìn từ một nhà hàng trên đường Bourke St. Hình: N.H.A.

 

Từ đầu tuần này, tiền phòng trọ và khách sạn bắt đầu hạ vì đã cuối mùa và vé chơi trượt tuyết nhiều ngày sẽ giảm tới 25% kể từ ngày 17 tháng 9 này.

 

Ông Marco Gionfrido, giám đốc Dịch vụ Phòng trọ Mt Hotham cho biết số lượng đặt phòng năm nay cao và cũng đã đặt kín cho những ngày cuối trong các tuần sắp tới, tuy nhiên cũng còn chỗ trống trong những ngày giữa tuần và cuối tháng 9 này.

 

Ông Gionfrido nói tuyết năm nay dày và kéo dài liên tục và với lượng tuyết hiện nay, hầu như cả tháng 9 này là vẫn còn là thời gian lý tưởng để cho những người trượt tuyết vui chơi.

 

Ngoài mấy trung tâm vừa kể ở trên, có hai ba nơi có thể là những trung tâm quen thuộc đối với bạn đọc nhờ gần thành phố Melbourne và là nơi mà hàng năm các tổ chức, hội đoàn tôn giáo thường tổ chức những chuyến xe bus chuyên chở thành viên du ngoạn núi tuyết đi về trong ngày với chi phí trung bình khoảng $50 đô la một người.

 

Lake Mountain cách thành phố Melbourne khoảng 120 cây số về phía đông bắc và mất khoảng 2 tiếng đồng hồ lái xe. Du khách có thể ghé tạt để thăm công viên và vườn thú hoang dã Marysville trên đường đi hay về.

 

Và cách đấy không bao xa, có Mt Baw Baw (cách Melbourne 160 cây số) cũng là nơi lý tưởng để trẻ con nô đùa. Nhưng khá gần, không có chỗ nào đẹp hơn Mt Buller.

 

Sắp hàng đợi đi dây cáp lên núi. Hình: N.H.A.

 

 

 

Sau đây là danh sách các trung tâm, số đường dây cáp kéo ghế (lifts) đang được mở để du khách sử dụng và độ dày của tuyết (tự nhiên) hiện nay:

 

Dinner Plain: 1 lift, 21cm tuyết

 

Falls Cresk: 15 lifts, 170cm tuyết

 

Mt Hotham: 13 lifts, 186cm tuyết

 

Mt Baw Baw: 7 lifts, 33cm tuyết

 

Mt Buller: 22 lifts, 89cm (có thêm 149cm tuyết nhân tạo)

 

Lake Moutain: tuyết bình thường

 

Mt Buffalo: tuyết bình thường

 

Mt Donna Buang: không có tuyết

 

Mt St Gwinear: 25cm tuyết

 

Mt Stirling: 35cm tuyết.

 

 

Trẻ con vui chơi với người lớn. Hình: N.H.A.

 

 

 

Ngày Father’s  Day trên núi tuyết

 

 

Mt Buller cách Melbourne khoảng 250 cây số (có tài liệu nói 208 cây số) về phía đông bắc là nơi được coi là thu hút nhiều du khách nhất bởi tương đối gần và có nhiều xe kéo dây cáp.

 

Lượng tuyết tự nhiên rơi không nhiều bằng  Mt Hotham và Falls Creek nhưng dày trên 2 mét nhờ tuyết nhân tạo. Để tạo thêm tuyết người ta dùng 223 khẩu súng tạo tuyết và phun tuyết nhân tạo khắp khu trượt tuyết Mt Buller.

 

Muốn đến nơi này, bạn có thể chạy dọc Hume Highway và sau đó Great Alpine Road hay Maroondah Highway. Chúng tôi đi từ Richmond, sử dụng GPS gắn trên xe và loại cầm tay, một cái ghi 278 cây số, một cái ghi 238 cây số với thời gian chạy mất khoảng 4 tiếng, nhưng trên thực tế chúng tôi chỉ mất gần 3 tiếng để tới nơi.

 

Con cái chúng tôi đi trượt tuyết ở Mt Hotham và Falls Creek nhưng lần đầu tiên đưa chúng tôi đến Mt Buller, đều công nhận đường sá dễ lái xe và cảnh hai bên đường quá đẹp để ngắm.

 

Mt Buller có thể được coi là nơi vui và nhộn nhịp nhất vì có khoảng 80 cây số lằn trượt và 22 đường xe dây cáp hoạt động để đưa du khách lên đỉnh.

 

Khu nhà trọ giữa núi đồi chập chùng. Hình: N.H.A.

 

 

Tài liệu du lịch nói các dây cáp kéo ghế ngồi tại Mt Buller mỗi giờ có thể chuyên chở 40,000 người lên xuống, là khả năng cao nhất ở tiểu bang Victoria. Tuy nhiên, có những tay mê trượt tuyết không thích nơi này bởi phải sắp hàng chờ đợi hơi lâu vì có quá đông người trượt tuyết. 

 

Và nếu bạn không thích trượt tuyết, có thể hưởng thú ăn uống vì nơi đây có khoảng 30 nhà hàng và quán giải khát, đi bộ xem cảnh hay vào trong rạp để xem… xi-nê hay vui chơi trong các trung tâm thể dục.

 

Và nếu bạn muốn ở lại đây qua đêm để ngắm tuyết giữa đêm trăng, có các nhà trọ kiểu motel hay khách sạn với 7,000 phòng để đón tiếp bạn. Dĩ nhiên, bạn cần đặt trước để bảo đảm có chỗ.

 

Còn nếu bạn nào muốn mua một căn nhà ở trên Mt Buller (để hưởng thêm thú đi xe đạp trên núi này vào mùa hè), thì cơ hội sẽ đến với bạn khi nhà tài phiệt Grollo bán 24 bất động sản của họ bằng đấu giá vào ngày 4 tháng 10 này. Gia đình Grollo sở hữu đất đai, nhà cửa và một phần các hệ thống dây cáp ở đây. Họ bán một số  “dư thừa”  để đầu tư và phát triển thêm nữa trung tâm giải trí được ưa thích hàng đầu ở tiểu bang  Victoria.

 

Trời đất phân đôi: nghỉ chân giữa đồi tuyết trắng và bầu trời xanh. Hình: N.H.A.

 

 

 

Trong số bất động sản trị giá khoảng $5 triệu đô la, có những miếng đất trống giá từ $45,000 và những apartment một phòng từ  $130,000; apartment hai phòng từ $225,000 và một cái penthouse ở trong khách sạn Chalet Hotel trị giá khoảng $1.1 triệu đô la.

 

Chúng tôi  lên đường từ 4 giờ sáng, nên được ngắm cảnh sương mù khi trời còn tối và bình minh lúc mặt trời bắt đầu mọc trên núi. Có những đoạn tầm nhìn rất gần khi lái xe nhưng lần này, chúng tôi được làm hành khách bởi con cái đã lớn, thay nhau làm tài xế.

 

Nếu bạn có thì giờ, thuê đồ đi trượt tuyết (áo quần, ski, snowboard…) ở Melbourne sẽ rẻ hơn. Chúng tôi thuê ở tiệm Ski Chute Four dưới chân núi. Một bộ ski (giày đi ski, ván trượt và gậy chống) $50 một ngày, nhiều ngày sẽ rẻ hơn (7 ngày $155). Bạn cũng có thể thuê từng thứ riêng rẻ từ áo quần đến dây xích bánh xe (bắt buộc dùng những ngày có tuyết rơi). Đôi giày (boot) dùng để đi bộ ngắm cảnh $20/ ngày. Bạn có thể lên www.skichute4.com.au để biết thêm giá cả của những thứ cần dùng khác trong việc chơi núi tuyết. Họ cũng bán vé vào cổng lên núi $37 cho một chiếc xe.

 

Ham vui chơi, tôi quên bẵng hôm nay là ngày Father’s  Day cho đến khi tôi được nhân viên ở đây chúc mừng hai lần khi thuê và khi trả lại đồ thuê.

 

Northside Express nơi thích hợp cho người mới tập trượt tuyết với quán ăn uống đầy tiện nghi (hình dưới). Hình: N.H.A.

 

 

Trên núi có nhiều bãi đậu xe. Chúng đến đấy thì đã có nhiều bãi đậu đầy xe, nên được yêu cầu đậu ở dưới chân khu Horse Hill (Northside Express). Từ đây có xe bus miễn phí đi các khu dây cáp khác. Chúng tôi đón xe tới  Bourke Street, khu phố chính của Mt Buller Village (nơi này có khách sạn Chalet Hotel vừa nói ở trên).  Tại đây chúng tôi thấy nhiều gia đình người Việt mà phần lớn họ tới để du ngoạn hơn là trượt tuyết. Nhiều người mang theo thức ăn. Thức ăn trên đây hơi đắt, chai coca cola đến $5.50. Ở đây, bạn cũng có thể thuê tất cả dụng cụ trượt tuyết và dĩ nhiên giá cũng sẽ đắt hơn các nơi khác. Vé sử dụng các đường dây cáp và chairlift nguyên ngày là $113 đô la cho người lớn và $91 cho học sinh.

 

Lần đầu tiên nhà tôi tập trượt tuyết và lên trên đỉnh cao của núi tuyết nên mê đến độ cho rằng mỗi năm phải đi ít nhất một lần. Trở về, chúng tôi đi xe dây cáp Northside Express là đường dây cáp cao nhất ở trung tâm này. Ngoài ghế ngồi 4 người, có những cabin để du khách nào sợ cao được cảm giác an toàn hơn. Đường dây cáp này chạy qua con lạch nhỏ xinh xinh. Khi trở về, chúng tôi mới biết rằng đây chính là nơi chúng tôi đậu xe, khỏi phải cần đón xe lên trung tâm Bourke Street. Đường dây Northside Express này dẫn lên khu trượt tuyết dành cho những người mới tập vì độ dốc không cao.

 

Ngắm cảnh đẹp như thế này cũng đủ thích thú. Hình: N.H.A.

 

Northside Express, nơi đường dây cáp cao nhất núi Mt Buller. Hình N.H.A.

 

Chủ Nhật vừa qua trời nắng đẹp, không có gió, trượt tuyết không cần phải mang bao tay hay mặc nhiều áo. Bầu trời trong xanh phân đồi tuyết làm đôi, một cảnh chỉ có thể tận mắt hưởng thụ hơn  nhìn qua hình ảnh. Con cái chúng tôi nói hôm nay chúng tôi quá may mắn vì gặp ngày đẹp trời đến như thế.

 

Chúng tôi đã hưởng một ngày vui với trò trượt tuyết tại Mt Buller dù qua ngày sau đôi chân còn mỏi và mông ê vì những cú té.

 

Xin ghi lại một kinh nghiệm đi núi tuyết và chúc bạn sẽ hưởng được những ngày vui cuối mùa tuyết.

 

Melbourne 3.9.2012

 

(TVTS số 1380  – 5.9.2012)