– Mục đích chính của chị trong chuyến về VN lần này là gì?
– Những năm trước, thỉnh thoảng tôi mới về VN theo lời mời của một số đồng nghiệp. Nhưng đợt này, tôi lưu lại VN lâu hơn vì đang thực hiện album hình đầu tiên trong đời có chủ đề Một cánh hồng. Trước đây, tôi đã ra nhiều album nhưng chỉ toàn là đĩa tiếng còn DVD này được thu hình, sản xuất ngay trên quê hương mình nên có ý nghĩa rất lớn. Trong DVD này có một số ca khúc như: Ai ra xứ Huế, Nhớ mùa thu Hà Nội, Đêm ả đào, Hãy đến với em… và không thể thiếu Triệu bông hồng.
– Làm album này, chị phải xa gia đình gần một tháng. Chồng và các con chị xoay sở thế nào khi vắng vợ, vắng mẹ?
– Các thành viên trong gia đình luôn ủng hộ tôi theo đuổi sự nghiệp ca hát. Tôi thấy buồn nhưng vì công việc đành phải xa gia đình. Tôi rất tiếc vì không được có mặt ở nhà vào ngày lễ Tạ ơn. Vào dịp này, theo truyền thống của nước Mỹ, những người thân trong gia đình dù bận đến đâu cũng phải về sum họp. Lễ tạ ơn của người Mỹ giống như Tết Nguyên đán của VN.
Con gái của tôi là Vân Anh (15 tuổi) đã thay mẹ đảm nhiệm công việc nhà. Cháu đi chợ, lo cơm nước tươm tất cho bố và anh trai để tôi yên tâm làm việc ở VN. Từ nhỏ, tôi đã dạy cháu những việc nội trợ nên con bé tỏ ra rất đảm đang khi được thay mẹ làm nội tướng trong nhà.
– Chị là một phụ nữ xinh đẹp, tài năng nhưng đường tình duyên có phần trắc trở. Qua hai lần đò, quan niệm về hạnh phúc của chị có gì thay đổi?
– Bất cứ người phụ nữ nào cũng vậy, dù là phương Đông hay phương Tây đều muốn được sống trong vòng tay yêu thương của người bạn đời. Nhưng vì một lý do nào đó mà phải chia tay thì cũng đành chịu thôi bởi số phận mình nó thế. Tôi nghĩ, hạnh phúc rất mong manh. Nếu mình không chú ý giữ gìn được thì nó có thể đổ vỡ bất cứ lúc nào.
Thật ra, giữ được hạnh phúc phải từ hai phía, cả người đàn ông và người phụ nữ đều phải cố gắng, đôi khi phải có sự hy sinh. Ngoài ra, phải biết tôn trọng sở thích cá nhân của người mình yêu đồng thời tôn trọng cả những mối quan hệ, suy nghĩ của nhau, không áp đặt điều gì cả. Có như vậy mới giữ được hạnh phúc.
Tôi không muốn nói nhiều về hôn nhân của mình bởi tôi sợ sự đổ vỡ. Tôi không cho rằng mình là người được hưởng cuộc hôn nhân tốt đẹp nhất, nhưng hiện tại tôi sống hạnh phúc bên chồng, các con và luôn cố gắng để giữ gìn tổ ấm của mình.
– Chồng chị suy nghĩ thế nào khi hầu hết những lần về VN biểu diễn của chị đều theo lời mời của người chồng cũ là NSƯT Trần Bình?
– Dĩ nhiên, chẳng có ông chồng nào thích vợ đi công tác xa nhà, hơn nữa lại về làm việc trên cùng một sân khấu với người yêu dấu một thời. Chồng tôi không làm trong lĩnh vực nghệ thuật nhưng hiểu và thông cảm với vợ.
Chúng tôi đã chung sống với nhau gần 20 năm, tôi đã tạo dựng lòng tin trong anh nên mỗi lần tôi nhận được lời mời về VN biểu diễn, anh lại động viên khích lệ vợ và còn hứa sẽ chăm sóc các con chu đáo để tôi yên tâm biểu diễn. Chúng tôi thường lên lịch phân công nhau, nếu chồng đi công tác thì vợ ở nhà với các con và ngược lại. Tôi muốn các con được hưởng tất cả những gì tốt đẹp nhất bố mẹ dành cho chúng.
Về VN tôi nhận được nhiều lời mời biểu diễn chứ không riêng gì chương trình của anh Bình. Trước khi tham gia chương trình “Vì bình yên cuộc sống” tổ chức tối 23/11 do NSƯT Trần Bình đạo diễn, tôi đã biểu diễn tại TP HCM trong một số chương trình kỷ niệm Cách mạng tháng 10 Nga.
– Khi lập gia đình ở nước ngoài, chị mang theo cả con riêng của mình. Chồng chị phản ứng ra sao về việc này?
– Con trai tôi là cháu Trần Hà Anh Vũ, năm nay 22 tuổi, là con của tôi với anh Trần Bình. Cháu yêu bố dượng như bố đẻ và chồng tôi quý cháu như con. Anh Vũ rất ngoan và học giỏi. Hiện cháu đang theo học ngành kinh tế.
– Giọng hát của chị cách đây hơn 30 năm và hiện tại có gì thay đổi?
– Giờ tôi đã hơn 50 tuổi thì dĩ nhiên giọng hát không thể khỏe được như khi đang ở thời xuân sắc. Trước đây, mỗi ngày tôi phải luyện thanh hai tiếng. Giờ không thế được nhưng vẫn phải duy trì thời gian tập luyện thì mới giữ được giọng. Quan trọng hơn cả là khi mình đã nhiều tuổi thì chọn bài hát nhẹ nhàng hơn khi còn trẻ.
– Ngoài lĩnh vực ca nhạc, chị còn sở thích nào nữa?
– Tôi đã đóng cả hài kịch, chính kịch, cải lương Hồ Quảng. Tóm lại là lĩnh vực nào cũng tham gia một chút cho vui và cũng thấy khán giả cổ vũ nhiệt tình. Còn thành công công hay không thì tôi không dám nói. Một số vai mà tôi rất thích và được đồng nghiệp đánh giá cao như vai Tây Thi, Carmen, vai Lỗ Tứ Phượng trong Lôi Vũ…
Ca nhạc nhẹ gắn liền với mình suốt cuộc đời nhưng kịch thì mang đến cho tôi những niềm vui mới. Khi hóa thân vào những vai diễn trên sân khấu, tôi được sống cùng nhân vật trong nhiều ngày và bị ám ảnh bởi những nhân vật đó. Đây là điều thú vị mà những bộ môn nghệ thuật khác không có.
– Nhìn Ái Vân trẻ trung hiện đại trong bài “Bản tango cho em”, nhiều đồng nghiệp phát ghen với nhan sắc của chị. Làm thế nào mà chị giữ gìn được vóc dáng, gương mặt trẻ trung lâu thế?
– Gương mặt, vóc dáng là tôi được thừa hưởng gen di truyền của cha mẹ. Mình là người của công chúng nên hình thức bên ngoài rất quan trọng. Trang phục đẹp cộng thêm gương mặt khả ái nghĩa là mình đã tôn trọng khán giả. Vì thế, tôi rất chú ý đến việc này mỗi khi xuất hiện ở chỗ đông người.
Tôi được kế thừa làn da trắng mịn của mẹ, nhưng giờ đã có tuổi nên phải thường xuyên chăm sóc da mặt vào buổi tối. Không dùng khăn lau mặt mà dùng vòi xả nước và lấy tay massage, sau đó bôi nước hoa hồng để làm cho làn da mịn màng hơn. Như vậy, sẽ giữ gìn gương mặt lúc nào cũng sáng sủa, tươi tắn. (Lệ Huyền thực hiện, trích VnExpress 27.11.07)