Cô vợ “tiểu thư”!

26 Tháng mười một, 2022 | Uncategorized
minh hoa: photo TVTS

(Thư “em trai xấu số”)

Quý độc giả thân mến,

Xưa nay, việc các nam độc giả viết thư vấn kế TL vốn đã là chuyện hiếm hoi, nhưng lá thư tuần này của một “em trai xấu số” thì phải nói là cực kỳ hiếm có: vừa làm chồng vừa làm “người ở”. TL xin rất sơ lược hoàn cảnh của “em trai xấu số”  (tạm gọi là X):

X là một người thành đạt, có thể nói là “đẹp trai con nhà giàu học giỏi”, vì thế việc kiếm một cô vợ xinh đẹp, môn đăng hộ đối cũng không phải là chuyện khó. Y, vợ của X, không chỉ hội đủ những điều kiện nói trên mà còn thành đạt hơn cả chồng. Vì quá “xứng đôi vừa lứa” nên chỉ quen nhau được vài tháng, X đã ngỏ lời, và sau đó làm đám cưới.

Chỉ sau khi hưởng tuần trăng mật thần tiên, X mới bắt đầu nhận ra thực tế phũ phàng: Y không chỉ lười (tiểu thư) mà còn bất cẩn, ẩu tả, nói tóm lại là không được tích sự gì cả! Khi bị X chê trách, Y cũng có vẻ phục thiện, nhưng làm cái gì cũng không nên hồn, cuối cùng X thấy thà tự mình làm cho xong. X viết:

“Lúc nào vợ em cũng vui vẻ, vô tư, nhõng nhẽo như những ngày chưa cưới, không cần biết em chán nản, mệt mỏi rã rời vì sau khi đi làm về còn phải lo toan mọi việc trong nhà. Người Á đông mình có câu: dạy con từ thuở còn thơ, dạy vợ từ thưở bơ vơ mới về, em làm theo đúng như thế nhưng vô phương. Không lẽ em phải làm chồng kiêm người giúp việc suốt đời sao…”

Trả lời của TL:

Em X thân mến,

Có hai yếu tố chính tác động tới cái “lười và bất cẩn” của Y, đó là bản tính của cá nhân và cách dạy con của gia đình. Trong hai thứ đó, cô cho rằng bản tính cá nhân đóng vai trò quan trọng hơn, cho nên người Việt Nam mới có câu “cha mẹ sinh con trời sinh tính”.

Về cách dạy con, mỗi gia đình có truyền thống, phương cách khác nhau, nhưng nói chung thì cha mẹ nào mà chẳng muốn con mình trở thành người hoàn hảo, tốt lành. Thành thử nếu em cho rằng gia đình Y nuông chiều con cái quá, cũng không nên trách móc, bởi vì trong khi có những cha mẹ bắt con cái phải biết làm  mọi thứ, thì cũng có những cha mẹ thương yêu con theo quan niệm cho chúng nó sướng được ngày nào hay ngày ấy (chính cô nhiều lúc cũng nghĩ như thế!)

Nhưng dù Y “lười và bất cẩn” chỉ là do bản tính hay do cả sự nuông chiều con cái của gia đình thì “thân trai mười hai bến nước” em phải chấp nhận. Bởi chẳng lẽ “dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về” mà không có kết quả thì bỏ vợ?!

Vợ chồng chia tay nhau vì xung khắc tính tình là việc thường xảy ra, nhưng những gì em viết ra không thể gọi là xung khắc, mà chỉ là phần số: số Y sướng, số em khổ.

Nhưng khi nhà Phật dạy “đời là bể khổ” không có nghĩa là ở trần gian không có hạnh phúc, mà hạnh phúc hay không là do mình.

Áp dụng vào cuộc sống hôn nhân, ai bi quan thì nói “lấy chồng như gông đeo cổ”, “lấy vợ vơ tội vào thân”, người lạc quan thì ca tụng “đầu tôm nấu với ruột bầu, chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon”.

Hiện nay em đang cho rằng mình “khổ” bởi em không nhận ra hạnh phúc mà mình đang được hưởng: một cô vợ xinh đẹp, thành đạt, lúc nào cũng vui vẻ… Về điểm “vô tư , nhõng nhẽo như những ngày chưa cưới”, mặc dù cho thấy Y có thể là người vô tâm (không cho điều gì là quan trọng) nhưng em không nên đòi hỏi nhiều. Bởi trong khi chung sống với một người vợ vô tâm, người ta có thể bực mình thì sống với một người vợ quan tâm tới tất cả mọi thứ, người ta lại cho rằng không được tự do, thoải mái!

Viết ra những dòng trên, cô không có ý bênh vực Y mà chỉ muốn khuyên em phải chấp nhận bản tính con người Y. Em không biết đó thôi, trên thực tế xưa nay có không ít người chồng bị lâm vào hoàn cảnh như em, lại có cả những người chồng yêu vợ tới mức tự nguyện… hầu vợ. Ai cười thì cười, riêng cô hoàn toàn thông cảm với cách cung cách yêu vợ tới mức đó, nhất là vợ đẹp!

Dĩ nhiên, chúng ta không thể gọi Y là một người vợ lý tưởng, nhưng dứt khoát cũng không thể xem Y là một người vợ xấu. Y không chỉ không đảm đang, không chịu dậy sớm để pha cà-phê cho chồng, ủi quần áo cho chồng…, nhưng lúc nào cũng yêu chồng (chẳng có ai nhõng nhẽo với người chồng mà mình không yêu).

Một ngày nào đó, khi Y có con, tự động trách nhiệm sẽ đến với Y, và khi ấy em sẽ nhận ra rằng trong cuộc sống lứa đôi, người đàn ông chỉ từ huề tới lời, không bao giờ thua lỗ cả.

Cô,

Thanh Lan

TVTS 1546