(Thư em Z/…)
Quý độc giả thân mến,
Sau khi gây sóng gió qua phần trả lời thư ông Y (Đam mê không nhục dục), điển hình là lá thư phản đối của ông X (Chia sẻ người bạn đời), vào tuần trước TL đã nhận được một lá thư đồng tình ủng hộ của một nữ độc giả sắp bước vào tuổi trung niên (tạm gọi là Z).
Z không phải là người trong cuộc mà chỉ là chứng nhân của một mối tình tay ba kéo dài đã khá lâu. Nội dung lá thư kể chuyện của Z viết rất hay (và ấm lòng), tuy nhiên để tránh việc người quen có thể nhận ra những người trong cuộc, đưa tới bàn tán xôn xao tai hại trong dư luận (như đã xảy ra với một vài vụ trước đây), TL phải ép bụng tóm lược, chỉ đăng nguyên văn một vài đoạn xét ra vô hại.
Nguyên gia đình ông A là một gia đình lý tưởng, ông và vợ (bà B) là một cặp trai tài gái sắc, môn đăng họ đối, con cái xinh đẹp ngoan ngoãn, học hành giỏi giang, tiền bạc đầy đủ, tính tình thoải mái… Nói tóm lại, người quen nào cũng quý mến và coi đó là khuôn mẫu. Ông A là người có địa vị ở một cơ sở nọ mà Z là nhân viên dưới quyền. Cách đây mấy năm, C (một single mum trẻ đẹp) từ một tiểu bang khác di chuyển về và xin được một công việc tầm thường trong cơ sở này. Z cho rằng công việc không xứng với C vì C có nhan sắc tuyệt trần và sau khi quen thân, Z còn biết C có trình độ khá cao.
Dù C là người kín đáo, nhưng qua những tâm sự hạn chế, ít lâu sau Z cũng biết đại khái C đã dại dột nghe lời dụ dỗ tán tỉnh để rồi có bầu với một tay họ Sở (đã có vợ con nhưng dấu kín) ở tiểu bang khác, câu chuyện đổ bể và C trở thành mục tiêu tấn công của người vợ có cả một dư luận độc ác hậu thuẫn. Nhục nhã và đau khổ, C tự tử nhưng gia đình khám phá kịp thời. Một thời gian sau khi sanh đứa bé, C âm thầm ẵm con ra đi, về đây chấp nhận một công việc tầm thường để có kế sinh nhai lúc ban đầu, và cũng để tránh bị nhiều người dòm ngó, theo đuổi trong thời gian còn lạ nước lạ cái.
Nhưng sau mấy năm làm công việc tầm thường này, C vẫn tiếp tục ở lại dù có khá nhiều cơ hội để C tiến thân ở nơi khác. Lúc này C đã trở nên thân thiết, được Z xem như em gái. Sau một thời gian chú ý theo dõi thái độ và các diễn biến tình cảm nơi C, Z tin tới 90% là mình đã tìm ra câu trả lời: C mê ông A, dĩ nhiên là chỉ âm thầm.
Lúc đầu, Z cố gắng không can thiệp vào đời sống tình cảm riêng tư của C, nhưng về sau không nhịn đượcnữa, đã truy hỏi C và được C thú nhận có sự cảm mến đặc biệt dành cho ông A. Tuy nhiên C đã chối vì ông A mà mình tiếp tục ở lại với công việc tầm thường ở cơ sở này, mà nói rằng vì đã quen với không khí làm việc, nhất là có bà chị tốt bụng dễ thương (tức là Z).
Dĩ nhiên, Z biết C đã cố tình làm nhẹ bớt mức độ say mê ông A để Z an tâm, cho nên sau một thời gian thấy C cứ âm thầm nhẫn nhục, Z định khuyên C nên đi nơi khác để quên ông A, để có cơ hội làm lại cuộc đời. Nhưng Z chưa kịp khuyên C thì sự việc đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng và tầm kiểm soát của Z: C đã tỏ tình với ông A và hai người đã thân mật! Z viết:
Em thực sự ngỡ ngàng và hoảng hốt, không biết phải làm sao, không biết phải trách ai? Bởi vì em biết bản chất ông A không phải hạng người thích lợi dụng đàn bà con gái dưới quyền, trước kia chính ông đã đích thân đề nghị, bàn bạc với em nhiều lần về việc làm mai C cho những người đàn ông available và rất xứng đáng, nhưng kết quả không đi tới đâu (sau này em mới biết C từ chối những người này vì đã trót say mê, tôn thờ ông A). Còn C, làm sao em có thể trách một người đàn bà còn trẻ đẹp đã phải chiu sống cô đơn lạnh lẽo trong suốt mấy năm trường?
Em biết rằng theo luân lý, em phải lên án hai người nhưng dù đã cố gắng gán cho họ mọi tội lỗi, trong lòng em vẫn không một mảy may khinh ghét. Em biết rằng các bà vợ hiền đọc tới đây sẽ lên án em về tội bao che, bênh vực cấp trên và cô em hờ, nhưng em đã thử đặt mình vào trường hợp không làm dưới quyền ông A, không quen thân với C, em vẫn chấp nhận cho hai người đi lại với nhau!
Trong khi đó, em không bao giờ chấp nhận cho chồng em có hành động tương tự như ông B. Mâu thuẫn quá phải không chị?
Nhiều khi nghĩ tới bà B (cũng là chỗ quen biết) em tự nhủ mình phải dứt khoát có biện pháp can thiệp mạnh mẽ để buộc C chấm dứt với ông A, nhưng ngay sau đó, em lại không biết sẽ phải khuyên C như thế nào, và quan trọng hơn cả là câu hỏi: can thiệp thì có ích lợi gì cho mọi người trong cuộc hay không?
Nay đọc phần trả lời của chị cho ông X, thấy chị viết về tính cách nhân bản cần có trong cách giải quyết, và bác bỏ việc công thức hóa, nguyên tắc hóa những gì mà người đời gọi là luân lý, đạo đức, em cảm thấy nhẹ nhõm, xóa được rất nhiều mặc cảm tòng phạm khi nghĩ tới bà B.
Em cũng là người đạo gốc, và qua bài viết của chị, em đã nhận thấy giá trị tuyệt đối của lời Chúa dạy: Ai trong các ngươi chưa bao giờ phạm tội thì hãy cầm đá ném vào phụ nữ này.
Ý kiến của Thanh Lan:
Em Z thân mến,
TL rất cám ơn em đã bỏ công viết lá thư dài với mục đich bày tỏ sự đồng tình ủng hộ ý kiến của TL đối với chuyện tình cảm của ông Y. Tuy nhiên, cũng qua lá thư này, em cho thấy mình đã có một số suy nghĩ không đúng đắn cho lắm (mặc dù xuất phát từ tấm lòng độ lượng, thương người), có thể gọi làthiên vị mà qua đó một số độc giả có thể hiểu lầm là ý kiến của TL.
Em cần phải đọc kỹ lại những gì TL viết trong hai bài báo nói trên để thấy rằng TL không hề bênh vực những người ngoại tình, và trong trường hợp của ông Y, TL chỉ khuyên nên từ từ giải quyết chứ không viết là cứ để cho cô vợ trẻ ấy tự do ngoại tình… forever!
Từ đó suy ra, TL cũng không đồng ý với em trong việc nhắm mắt làm ngơ trước mối tình vụng trộm giữa ông A và C. Tư cách của ông A và hoàn cảnh đáng thương của C chỉ có giá trị bào chữa cho hai người trong một quan hệ thân mật lén lút nhất thời, còn trong trường hợp kéo dài thì không có lý do gì để bào chữa cho hai người được. Đó là về mặt khách quan (đạo đức, luân lý, pháp lý), còn về chủ quan, quan hệ này mà kéo dài thì sẽ đưa ông A tới tình trạng khủng hoảng tinh thần, sẽ bít kín mọi lối thoát trên đường đời của một người đàn bà còn trẻ đẹp như C.
Vì thế, với tư cách nhân chứng, em không chỉ chịu trách nhiệm của một tòng phạm mà về mặt đạo đức còn thiếu lòng thương người (một cách đúng đắn) khi không chịu lôi kéo C ra khỏi cuộc tình vụng trộm và vô vọng hiện nay. Em nên dùng tình cảm, uy tín của mình để giúp C và cứu ông A.
Giúp, cứu bằng cach nào, thiết nghĩ em có đủ bản lãnh và sáng kiến, với một điều kiện: em phải cương quyết nhìn về tương lai lâu dài của hai người mà gạt bỏ mọi thương cảm bi lụy trước mắt. Pháquan hệ chuyện tình cảm hiện nay của hai người chính là cứu họ vậy.
Thân mến,
Thanh Lan