Bàn về RƯỢU: bài 13

27 Tháng Mười, 2009 | Tìm hiểu về rượu

 

 

Rượu nho: nghề chơi cũng lắm công phu

 

Nếu Thụy Văn tôi có thì giờ thì chắc chắn sẽ đi học vài khóa wine education ở trường TAFE hay những khóa học đặc biệt khác để hiểu biết thêm về rượu nho hầu mua vui cho bạn đọc. Nhưng trong tiến trình “tự học” về rượu nho, Thụy Văn tôi cũng học được một số bài học, qua sách báo và nhất là kinh nghiệm thực tế.

 

 

Nếu Thụy Văn tôi có thì giờ thì chắc chắn sẽ đi học vài khóa wine education ở trường TAFE hay những khóa học đặc biệt khác để hiểu biết thêm về rượu nho hầu mua vui cho bạn đọc. Nhưng trong tiến trình “tự học” về rượu nho, Thụy Văn tôi cũng học được một số bài học, qua sách báo và nhất là kinh nghiệm thực tế.

 

Vào kỳ nghỉ học kỳ mùa đông vừa qua, Thụy Văn tôi có dịp lên Gold Coast trốn cái lạnh của Melbourne. Bạn bè mời Thụy Văn tôi tới ăn ở nhà hàng thuộc loại khá nổi tiếng ở khu Surf Paradise. Nhà hàng này có tên là Royal Park. Tên cũ trước đây là Travelodge. Đây là loại khách sạn 5 sao, và nhà hàng thì nằm ở lầu thứ 26.

 

Cái thú ăn ở nhà hàng này là ngồi một chỗ mà có thể ngắm được toàn bộ quang cảnh của thành phố và biển cả, bởi vì nhà hàng này quay tròn 360 độ. Ngồi ăn, bạn có thể nhận thấy cảnh vật trước mắt hoặc bên dưới từ từ di chuyển ở một mức độ không làm mình chóng mặt. Nhà hàng này có những xuất ăn sáng, ăn trưa, ăn chiều và ăn tối. Muốn đến ăn, phải điện thoại đặt bàn trước. Thụy Văn tôi đến ăn tối tại nhà hàng này hai lần. Lần đầu cách đây vài năm, và lần nào cũng thấy đầy khách.

 

Do Bổn Mạng có sao Hóa Lộc và Cung Thân lại có Lộc Tồn, nên thích ăn đã đành, lại cũng thường được thiên hạ đãi đằng mỗi khi đi xa, nên không biết giá một đầu người tại nhà hàng Royal Park là bao nhiêu, mà chỉ có thể đoán đâu chừng $35 một người lớn, và ăn bao nhiêu tùy cái bụng của mình (ngày cuối tuần giá cao hơn nhiều, và ăn tối đắt tiền hơn các buổi khác). Đồ ăn thì mình tự đi lấy, nhưng nước ngọt và bia rượu thì họ tiếp mình (nhưng phải trả tiền).

 

Tuy vẫn có nhiều món thịt, nhưng coi bộ nhà hàng này chuyên trị đồ biển. Nào là tôm he, tôm càng, nào là vọ, nghêu, sò. Và có cả sushi của Nhật nữa. Ăn mệt nghỉ. Ăn không hết đồ ăn. Không như một số nhà hàng khác, gặp thức ăn ngon như đồ biển thì hoặc hết nhanh, hoặc phải chờ lâu, mất hứng. Nhưng ăn hai lần ở đây, người ghiền đồ biển như Thụy Văn tôi, ăn kềnh cái bụng mà vẫn thấy các đĩa thức ăn ở bàn buffet vẫn còn đầy ắp. Tất cả đồ biển ở đây đều để lạnh, ăn sạch tay mà vẫn thấy ngon. Phải nói giá như thế là được.

 

Nếu bạn đọc nào ở  Melbourne đã từng ăn đồ biển ở Royal Park trên Gold Coast và thấy ở Melbourne có nhà hàng tương tự (về phẩm chất và giá tiền) mà chịu khó mách cho Thụy Văn tôi, thì quý hóa biết mấy.

 

Lần đầu tiên ăn ở Royal Park, tôi gọi bia, vì đó là mùa nắng. Lần này, tôi gọi rượu vì là mùa lạnh. Đồng thời tôi cũng nói với bạn bè là thử ăn đồ biển với rượu, và rượu chordonnay coi có gì khác lạ không.

 

Xem thực đơn, tôi thấy chai đắt nhất trong danh mục rượu trắng là Hanging Rock (thật ra ở những nhà hàng không chuyên về rượu như thế này thì chỉ có chừng mười tên rượu là tối đa). Ta về ta tắm ao ta, người Melbourne thì uống rượu tiểu bang Victioria. Chai Hanging Rock loại chardonnay giá ngoài thị trường dưới $20 nhưng ở nhà hàng như thế này bán $28 một chai thì cũng không gọi là đắt gì.

 

Tuy đây là nhà hàng ăn theo lối buffet, nghĩa là tự serve, nhưng cái mục rót  rượu hơi lỉnh khỉnh làm Thụy Văn tôi suýt bị quê. Tôi chờ người ta đem chai rượu ra và rót ngay vào ly để uống cho lẹ. Nhưng cô chiêu đãi cầm chai rượu trắng ướp lạnh trải trên khăn trắng, nâng bằng hai tay chai rượu ra trước mặt cho tôi xem thấy cái nhãn hiệu Hanging Rock. Tôi nhủ thầm nhà hàng này cũng hơi lẩm cẩm, sợ mở lộn chai rượu làm khách không bằng lòng, mất công cãi cọ chăng. Tôi gật đầu cám ơn.

 

Cô ta đi một lát trở lại. Lúc này chai rượu đã được mở nút. Cô lấy ly rượu của Thụy Văn tôi lên và cầm chai rượu ở đằng đít chai mà rót. Tôi lại nghĩ tại sao cô chiêu đãi này có lối rót rượu lạ, cầm chai rượu hơi ngấp ngỏng, loạng quạng không chừng chai rượu tuột khỏi tay, nhưng cũng nghĩ bụng đấy có thể là một lối rót rượu đúng tiêu chuẩn mà vì mình nhà quê chưa biết đấy thôi.

 

Rồi cô ta rót rượu, nhưng chỉ rót một chút dưới đáy thôi, xong bỏ xuống bàn. Tôi lại nói thầm trong bụng “ô hay! cái cô này lại ngược hoàn toàn với những người chiêu đãi khác rót ly rượu muốn tràn cả ly như rót bia” nhưng kìa, cô ta không chịu rót các ly khác mà cứ đứng nhìn tôi, tay kia vẫn cầm chai rượu. Bạn bè nhìn tôi không biết cô ta muốn gì và tôi sẽ nói ra sao.

 

Thụy Văn tôi nghĩ không lẽ mình sẽ hỏi “xin lỗi cô, cô muốn cái gì?”, nhưng làm sao đây. Bỗng ký ức nhớ lại đã đọc đâu đó về cái chuyện khi những người hầu rượu (sommelier) rót ly rượu ra đưa cho khách và đứng đợi khách trả lời, thì đấy không phải là để khách khen rượu ngon hay chê rượu dở, mà để xem nếu mình thấy chai rượu bị hư như chẳng có mùi vị gì hoặc bị ôi, chua, thì khách có quyền yêu cầu nhà hàng đổi cho chai khác, vì đấy là rượu do nhà hàng bán chứ không phải do khách mang tới uống.

 

Thụy Văn tôi nghĩ là trí nhớ mình có thể không sai, bèn gật đầu, trả lời ngắn gọn “It’s O.K. thank you”, bởi vì nói nhiều có thể nói sai, còn quê xệ hơn. Thế là cô chiêu đãi viên cầm ly rượu của Thụy Văn tôi lên và rót tiếp, và rót vào những ly khác của bạn bè. Tôi giải thích cho bạn bè biết, nếu mình nói với cô chiêu đãi rằng rượu “fantastic” thì cũng không hề hấn gì, không ai bắt mình bỏ tù cả, nhưng có thể thừa thãi trong nghệ thuật uống rượu.

 

Hôm đó, mọi người, kể cả các bà, khen ăn đồ biển uống rượu chardonnay ngon tuyệt. Không mời mà chẳng ép, các bà uống rượu nhiều như các bà đầm, cười nói vui như pháo nổ. Thế là Thụy Văn tôi cũng vui lây, nghĩ rằng qua mấy tháng “truyền đạo” rượu trên báo Tivi Tuần San, đã thu nạp thêm vài “tửu đồ”.

 

Sau đây là một vài loại rượu mà giới sành rượu đề nghị nên cất trữ:

 

Rượu trắng dưới $15:

          Leydens Vale Reisling

          Pewsey Vale Reisling

 

Rượu đỏ dưới $15:

          Huntington Estate Cabernet Sauvignon

          Kingston Estate Tessera

 

Rượu trắng từ $15-$30:

          Leo Buring Leonay Eden Valley Riesling

          Brokenwood Semillon

 

Rượu đỏ từ $15-$30:

          Peter Lehmann Cabernet Sauvignon

          Orlando St Hugo Cabernet Sauvignon

 

Rượu trắng trên $15:

          Bannockbuurn Chardonnay

          Coldstream Hill Reserve Chardonnay

          De Bortoli Noble One

          Giaconda Chardonnay

          Leeuwin Estate Show Art Series Chardonnay

          Moss Wood Chardonnay

          Mount Pleasant Lovedale Semillon

          Mountadam Chardonnay

          Pierro Chardonnay

          Rosemount Estate Show Chardonnay

          Tarrawara Chardonnay

          Yerringberg Chardonnay

 

Rượu đỏ trên $30:

          Bass Phillip Pinot Noir

          Chateau Tahbilk Reserve Cabernet Sauvignon

          Cullen Cabernet Merlot

          Dawlwhinnie Shiraz

          Henschke Mount Eldelstone Shiraz

          Lake’s Folly Cabernets

          Orlando Jacaranda Ridge Cabernet Sauvignon

          Pelatuma Merlot

          Saltram No.1 Shiraz

          Seppelt Dorrien Cabernet Sauvignon

          Vasse Felix Cabernet Sauvignon 

 

(TVTS 701 – năm 1999)